Duyên trong đời thường !!

Thảo luận trong 'Tình yêu và hôn nhân' bắt đầu bởi Hà Hồng, 29/6/13.

Loading...
  1. Hà Hồng

    Hà Hồng "1 phút thôi , nhưng đủ thay đổi cuộc đời bạn"

    a yêu người trong sự ngạc nhiên đầy thích thú của tâm hồn, của trái tim và của đôi tay. Yêu trong đau khổ và yêu trong hạnh phúc. Yêu mà không nghĩ rằng mình lại có thể yêu và yêu nhiều đến thế, thương nhiều đến thế.

    “Gặp được nhau đã là cái duyên, đến với nhau, bên cạnh nhau, quan tâm nhau có lẽ do số phận, để giữ được cái duyên ấy là do chúng ta, ông trời chỉ giúp ta một nửa đoạn đường. Hạnh phúc chân chính không phải chạy theo cái được và mất, mà là cảm giác. Đôi khi tiền bạc và danh lợi không thể mang lại cho con người ta cảm giác hạnh phúc mà bản thân cảm thấy sự yên ổn, hòa hợp mới chính là hạnh phúc”.

    Em và anh bắt được cái duyên, hãy giữ trọn đời làm của để dành, cho anh và cho em. 28 năm bên nhau như anh, em, bạn bè, lớn lên cạnh nhau tự nhiên như thế. Những năm tháng xô bồ trên mảnh đất Hà thành vẫn tồn tại những bước đi song song nhưng tâm hồn là một. Bỏ phí thời gian, ta và người bước đi cạnh nhau với nỗi buồn tình của riêng anh, riêng em mà không hề nhận ra vui tình ở ngay cạnh mình chứ đâu xa xôi. Người tìm gì nơi đó để ta mải mê chạy theo nơi này hình bóng một người vô cảm. Ta tìm gì nơi này để người vui buồn nơi đó những mối tình không có hồi kết.

    Ta - sợ lắm những mối tình chớp nhoáng kệ cảm xúc thăng hoa để con người không biết mình muốn gì, đang làm gì và sẽ thế nào vào ngày mai. Điều mà ta nhìn thấy ở cái cách người trẻ yêu và người già yêu. Người già ở đây là những đàn ông/phụ nữ đã có gia đình dù rằng trong tay họ là vợ, là chồng, là con yêu, là tất cả màu hồng khi họ đến với nhau. Cái cách người già này yêu thường được gọi là say nắng. Vì thế, Người già ở đây không phải là ta và người…

    Em và anh đã già so với những đôi vợ chồng trẻ, già trong cách yêu và già trong suy nghĩ nhưng tâm hồn mình đâu già, phải không anh? Với em, một trái tim bình yên và lòng nhẹ tựa đóa hồng đã là một tâm hồn trẻ. Dẫu biết trái tim em có đôi lúc khi gợn sóng, khi giông bão nhưng là vì yêu anh. Một chút thôi, và tất cả bình yên em dành trọn cho anh, không hoang mang, không so đo, tính toán.

    Con người kể cũng lạ, nói không hờn tình cũng giận vì chứng tỏ người không yêu ta, tỏ ra dỗi tình cũng trách vì nghĩ rằng người ngờ vực ta. Vậy nên em nghĩ, cuộc sống vẫn sẽ đẹp, thậm chí sẽ thật thú vị nếu có chút gợn sóng trong lòng vì nhau, nhưng chỉ là 1 chút nêm nếm cho vừa cuộc sống tươi đẹp của mình thôi, tình yêu nhé.

    Lại bàn về cái cách ta yêu người. Ta yêu người trong sự ngạc nhiên đầy thích thú của tâm hồn, của trái tim và của đôi tay. Yêu trong đau khổ và yêu trong hạnh phúc. Yêu mà không nghĩ rằng mình lại có thể yêu và yêu nhiều đến thế, thương nhiều đến thế. Yêu nhiều hơn khi người thành thật, thương nhiều hơn khi tâm hồn người mệt nhoài.

    Ta không nhớ ngày nói lời yêu và đón nhận lời yêu, ngày mà cái nắm tay đầu tiên thay cho lời thổ lộ. Ta không nhớ ngày mà ta gọi là cầu hôn, chỉ nhớ lúc đó 2 ta đang ở đâu, làm gì, khung cảnh thế nào và nội dung ra sao. Những dấu mốc quan trọng thế mà ta không nhớ nổi. Có đúng đây là cái cách người già yêu không? Hay gọi là “yêu quên ngày tháng” mà lớp trẻ bây giờ đang yêu?

    Ta nhớ, nhớ lắm, nhớ da diết mà mỗi lần nhớ, trái tim ta như bị bàn tay ai đó bóp nghẹt. Đau một chút và yêu thương càng đầy. Có như thế, ta mới biết ta yêu người bao nhiêu.
    Theo Hoàng Anh
    Loading...

Chia sẻ trang này