Biểu cảm về người thân

Thảo luận trong 'Trà chanh - chém gió' bắt đầu bởi Bo Bo, 6/1/14.

Loading...
  1. Bo Bo

    Bo Bo Thành viên mới

    Ai cũng luôn có trong trái tim mình hình bóng một người thân yêu, gần gũi nhất. Đó có thể là cha mẹ, là anh chị em…Còn riêng con, hình ảnh người bà sẽ mãi mãi là ngọn lửa thiêng, sưởi ấm tâm hồn con đến tận sau này.

    Con thương bà nội lắm! Vì cuộc đời bà không được may mắn như những người phụ nữ khác. Nửa cuộc đời thanh xuân, bà phải sống trong loạn lạc của chiến tranh, của sinh li tử biệt. Bà kể: ông nôiụ theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc, cầm súng ra trận và mãi mãi không trở về. Sự hi sinh của ông là một tổn thất rất lớn, một nỗi đau vô hạn. Góa chồng từ khi mới đôi mươi, bao nỗi gian khổ rình rập, nhưng bà đã vượt qua tất cả để nuôi ba người con ăn học. Bà là người phụ nữ giàu nghị lực, giàu đức hi sinh nhất mà con từng thấy.

    Con không bao giờ quên hình ảnh bà nội với mái tóc pha màu sương gió. Đôi gò má hằn lên những vết nhăn của tuổi già. Dáng người gầy gò, khắc khoải của nội hằn bóng trên con đường nhỏ mỗi khi đi làm về, hình ảnh ấy trong con đầy thương nhớ. Tuy tuổi đã cao nhưng bà luôn chăm chỉ làm việc nhà, chăm sóc cây cối. Mỗi lần được ăn quả chín ngon ngọt, con như thấy hình ảnh bà nội mệt nhọc vun xới, ánh mắt bà lấp lánh niềm vui.

    Con yêu đôi bàn tay chai sần, ram ráp của nội. Đôi bàn tay ấy đã từng gánh gạo, vác đá để nuôi bố và chú con ăn học nên người. Mẹ con kể rằng: khi con cất tiếng khóc chào đời, bàn tay bà đã bế bồng con, đưa con vào giấc ngủ êm đềm. Khi con chập chững tập đi, bàn tay bà lại dắt con đi những bước đi đầu tiên. Suốt những năm tháng con đi học, bàn tay bà vẫn âm thầm lo lắng cho con. Bàn tay bà giặt sạch chiếc áo con mặc hay đánh bóng đôi giày con mang. Bàn tay bà còn chuẩn bị chăn màn cho con ngủ mỗi tối. Con nghĩ, khi con lớn lên, đi học xa nhà, con sẽ như thế nào nếu thiếu bàn tay nội? Nhưng chắc hẳn con sẽ làm được thôi bà nội ạ, vì con luôn có hình bóng bà nội ở bên.

    Con rất thích nghe bà kể truyện cổ tích. Chuyện cô Tấm dịu hiền, chuyện Lí Thông ở ác… Rồi bà kể chuyện những ngày tháng ông đi bộ đội, chuyện làng xóm, chuyện trồng cây, trồng người. Giọng kể ấm áp của bà như đưa con vào giấc ngủ êm đềm. Bà là người gần gũi với con nhất. Với con, bà đúng là một bà tiên tốt bụng.

    Con yêu bà nội vô hạn. Thầm cảm ơn tạo hóa đã ban cho con niềm hạnh phúc lớn lao: được hưởng tình yêu thương của bà nội. Con thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi, chăm chỉ làm việc nhà để bà nội đỡ vất vả, để nụ cười hạnh phúc không bao giờ mất đi. Nhìn bà nội mái tóc ngày một bạc thêm, con chạnh lòng lo lắng: một ngày nào đó bà nội sẽ rời xa con, rời xa những người thân yêu nhất.Nhưng con chắc sẽ không như vậy đâu bà nội ạ, vì con luôn có hình bóng bà nội ở bên.
    Loading...
    Last edited by a moderator: 6/1/14
  2. parkresidence.org2

    parkresidence.org2 Thành viên mới

  3. nhatthonga

    nhatthonga Thành viên mới

Chia sẻ trang này